Sẽ không ai khóc cùng em trong cuộc hôn nhân bất hạnh
31 tuổi có người rước phải như bắt được vàng, nhưng rồi Linh vẫn quyết định hủy hôn. Lời khuyên này khiến cô tỉnh ngộ: “Mọi người có thể cười chúc mừng em lấy được chồng, nhưng sẽ không ai khóc cùng em trong một cuộc hôn nhân bất hạnh”…Linh năm nay 31 tuổi. Còn chưa đầy 1 tháng nữa là cô lấy chồng, gia đình người lớn hai bên đã gặp nhau để nói chuyện, ảnh cưới cũng đã chụp xong rồi, nhưng khi đám cưới cận kề thì cô lại cảm thấy hoang mang sợ hãi và muốn dừng lại.
Linh và chồng sắp cưới của cô biết nhau qua giới thiệu, quen nhau được hai tháng rồi quyết định làm đám cưới, chính Linh là người đưa ra đề nghị kết hôn. Thời gian đó cô rất chán nản suốt ngày bị gia đình giục giã, họ hàng nói ra nói vào vì mọi người đều đã chồng con cả rồi, trong gia đình còn mỗi mình cô là chưa có nơi có chốn, không lẽ định làm gái ế. Mọi người cho rằng Linh có vấn đề nên mới không lấy được chồng.
Thế nên khi gặp được người đàn ông này, thấy anh ta cũng ngỏ ý muốn tiến tới hôn nhân, thì Linh đã chộp ngay lấy cơ hội. Cô đề nghị hai người kết hôn với nhau sớm, anh đồng ý luôn, vì đó cũng là mục tiêu của anh. Nghe tin Linh sắp kết hôn bố mẹ họ hàng vô cùng mừng rỡ.
Nhưng ngược lại, Linh không hề vui, không hề háo hức với sự kiện quan trọng nhất trong cuộc đời một người con gái. Linh không hề yêu người chồng sắp cưới của mình, không có một chút cảm giác nào với người chồng sắp cưới của mình. Anh ta càng tốt với cô thì cô lại càng cảm thấy có lỗi với anh ấy và cảm giác sợ hãi. Bản thân Linh cũng không biết cô sợ hãi cái gì, sợ hãi đám cưới, hay sợ hãi người đàn ông này? Chồng sắp cưới của Linh là một chàng trai tốt, anh tỏ ra khá tâm lý, thực sự chẳng có điểm gì chê trách, nhưng không hiểu sao cô không hề mảy may rung động, ở cạnh người đàn ông ấy mà Linh thấy quá xa lạ.
Linh đã rất nhiều lần có suy nghĩ muốn hủy hôn, nhưng cô lại sợ, sợ mang tiếng với xóm làng, sợ rằng sau này chẳng còn ai dám lấy và yêu thương cô nữa. Và hơn hết cô rất sợ áp lực gia đình, mẹ của cô là một người bảo thủ và cổ hủ, nếu cô hủy đám cưới nhất định, mẹ cô sẽ không thể tha thứ cho bản thân cô.
Rồi Linh lại nghĩ hay là đâm lao thì theo lao, cứ cưới về rồi ly hôn, nhưng rồi cô lại nghĩ, đằng nào cũng ly hôn sao không từ bỏ ngay từ lúc này?
Linh cảm thấy quá chênh vênh vì cô không biết nên sống cho bản thân mình hay sống để làm vừa lòng người khác. Thậm chí Linh từng có suy nghĩ cực đoan đến nỗi hay là mình đâm đầu vào cái xe nào đó để bị tai nạn rồi khỏi cưới luôn.
Và rồi Linh đã bừng tỉnh khi cô tâm sự câu chuyện này với một người chị bạn thân, người ấy đã khuyên Linh rằng: “Cuộc đời chúng ta là để sống chứ không phải để mang ra là phép thử. Đừng xem hôn nhân là canh bạc hay một trò may rủi của đời mình. Nếu em thực sự không chắc chắn thì em đừng bước vào, vì mọi người có thể cười chúc mừng em lấy được chồng, nhưng sẽ không ai khóc cùng em trong một cuộc hôn nhân bất hạnh”.
Linh thấy mình có lỗi có lỗi với bản thân mình. Cô có lỗi với cả người chồng sắp cưới của mình nữa, vô tình vì sự ích kỉ, vì những hoang mang riêng của bản thân mà Linh đã vô tình làm tổn thương cả người đàn ông ấy. Linh không hề yêu người ta mà cứ kết hôn, trước nhất là sẽ làm khổ bản thân Linh và làm khổ cả người đàn ông ấy nữa. Chồng không phải là nên lấy để cho có, để cho không bị mang tiếng là gái ế, chồng là người bạn đời cho mình trong một cuộc hành trình dài về sau, làm sao có thể dễ dàng chấp nhận để ” nhắm mắt đưa chân”.
Linh quyết định xin với gia đình hai bên cho Linh thêm thời hạn một năm nữa để Linh và chồng chưa cưới của cô có cơ hội tìm hiểu để hiểu nhau hơn, vì thời gian cưới quá gấp gáp, hai người chưa hiểu gì về nhau.
Nhưng khi nghe Linh xin hoãn đám cưới một năm cả người chồng chưa cưới của anh và gia đình anh đều rất shock, họ tuyên bố hủy hôn luôn, họ đã rủa xả Linh không thương tiếc. Họ tuyên bố từ mặt cô, không bao giờ cho phép Linh đi lại với con trai họ nữa. Chồng sắp cưới của Linh cũng chọn cách rời xa cô vì cho rằng cô đang đùa cợt với tình cảm của anh ấy. Linh đồng ý và không hề níu kéo, vì cô biết cô là người làm sai, cô cũng chẳng chắc nếu thêm một năm nữa cô có nảy sinh được tình yêu với anh hay không.
Mẹ Linh nghe tin Linh quyết định hủy hôn bà đã khóc ngất, bà quyết định từ mặt Linh, Linh dọn ra ngoài sống. Linh biết mẹ cô giận cô lắm, bố mẹ nào cũng mong con cái được hạnh phúc, nhưng khái niệm về hạnh phúc của bố mẹ khác của mình. Chẳng ai sống cuộc đời của cô, thì làm sao họ có thể hiểu rằng cô có hạnh phúc hay không.
Cho đến giờ Linh cảm thấy thanh thản với cuộc sống độc thân của mình, và với lựa chọn quyết định của mình. Từ giờ cô sẽ không bao giờ xem hôn nhân là một trò chơi may rủi của đời người con gái nữa.
Nguồn: truyennganmoingay
Xem thêm:
0 nhận xét:
Đăng nhận xét