Hiển thị các bài đăng có nhãn góc chia sẻ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn góc chia sẻ. Hiển thị tất cả bài đăng
Cái quan trọng là lòng đã không muốn quên thì có làm trời làm đất đi nữa cũng chả tác dụng gì. 

Nghĩ cũng buồn cười. Ngày xưa mới chia tay người yêu cũ cũng làm trò unfriend khi thấy nó à ơi người khác, kiểu ta đây cóc cần lạnh lùng lắm, đinh ninh unfriend xong là cho ra khỏi cuộc đời rồi cứ thế bơ luôn. Thế mà sau đó ngày nào cũng mò vào xem nó viết gì, chia sẻ cái gì, quan tâm tò mò còn hơn cả lúc đang yêu nhau nữa. 

Nhưng khổ nỗi nó chẳng để trạng thái công khai, mình vào lúc nào cũng chỉ xem được mấy cái status cũ rích, xem đến thuộc. Nỗi buồn lúc đó còn phải nhân thêm 100 lần nữa. Bao nhiêu cứng rắn, mạnh mẽ trước đó ảo tưởng tự nhiên biến mất hẳn. Đổi lại chỉ có cắn rứt và ân hận nữa thôi. Thấy mình hèn ghê, chỉ là một cái Facebook giữa hàng triệu cái tài khoản khác thôi mà, bận tâm, để ý làm gì cho mệt óc thế? Thì ra không là bạn bè trên Facebook cũng chả có ý nghĩa lắm. Cái quan trọng là lòng đã không muốn quên thì có làm trời làm đất đi nữa cũng chả tác dụng gì.


Mà chuyện cũng chưa dừng lại ở đây. Hôm đó chẳng hiểu sao có dịp gặp lại nhau. Hai đứa đứng đối diện, biết là còn có nhiều thứ để nói với nhau nhưng không đứa nào lên tiếng. Chợt nó hỏi:

- Sao em lại unfriend Facebook?

Tự nhiên chả biết trả lời ra làm sao.

Thú thực là trong lòng đã soạn ra 8 vạn câu trả lời đại loại như em ghen, em bực, em buồn, em còn nhớ anh, em khó chịu khi anh nói chuyện với người khác, em muốn unfriend để xem anh có quan tâm không, có thắc mắc không, có hỏi han không? Nhưng chẳng hiểu lúc đó cái niềm tự ái ở đâu bỗng dâng lên cao ngút ngàn không thể mở miệng nói ra mà nói thật, hít thở một hơi rồi buông một câu lạnh như băng làm cả mình đau mà nó cũng không vui hơn là mấy:

- Chia tay rồi thì còn kết bạn trên Facebook làm gì?



Ừ, nói xong phải nén nước mắt lắm mới không chảy ra. Bọn con gái nhiều khi cũng ấu trĩ lắm cơ, cứ tưởng làm cao, giữ giá thì con trai phải chạy theo mà nâng niu này nọ. Khi ấy mình đã tự đánh cược với mình luôn, nếu nó còn yêu thì kiểu gì cũng sẽ add lại bạn bè trên Facebook thôi, hoặc chí ít là muốn giữ cho cả hai một mối quan hệ nào đó. Nếu nó không xi nhê gì thì nghĩa là thôi quên đi, chia tay là hết, tình nghĩa thế là xong.

Ấy thế mà xong thật mới... ngu. Núi cao còn có núi cao hơn, mình kiêu nó còn tự trọng hơn gấp 8 vạn lần nữa. Nghe xong nó chỉ "ừ" một cái. Đến 3 năm sau, nghĩa là khi đang viết những dòng này mình và nó vẫn chưa kết bạn lại luôn. Mỗi lần mình vào Facebook nó chỉ thấy ảnh đại diện và cover là khác thôi, còn những status thì chẳng cập nhật được để biết mối tình một thời đang sống vui hay sống dở.

Vì cái nút unfriend của Facebook và cái tôi của một đứa con gái 20 mà mất luôn người mình yêu đến tha thiết. Giá mà hồi đó... À mà không giá mà nữa, đã làm rồi thì phải chịu. Đành rút kinh nghiệm cho lần sau.

Bao giờ có tình mới thì cứ nhớ là cái gì nói được thì phải nói mà nghe được thì nhất định phải nghe. Tiếc gì dăm ba câu nói để rồi còn yêu nhau mà không thể quay về.

Nguồn: Internet
Xem thêm:
Đổ Vỡ Làm Ta Mạnh Mẽ Hơn
Tôi Đã Yêu Một Người Như Sinh Mạng
Sau cuộc tình đầu tiên, bạn sẽ biết mình tìm kiếm gì ở người đàn ông. Tuổi trẻ cho ta mơ mộng và hời hợt, chúng ta mê mẩn một anh chàng chỉ vì anh ta có nụ cười dễ thương với chiếc răng khểnh hay vì anh ta có gu ăn mặc thời thượng. Đi qua một cuộc tình, ta mới có thể nhận thấy phụ nữ không cần gì hơn là ở cạnh một người đàn ông mà mình nể phục. Nếu tình yêu dạy cho ta khôn lớn, thì sự đổ vỡ dạy cho chúng ta chín chắn. Ai cũng cần ít nhất một mối tình cũ, để khôn lớn rồi để chín chắn. Đi qua đổ vỡ (dù chắc chắn đó không phải là con đường êm ả), bạn sẽ thấy cuộc đời đẹp hơn.

Tình yêu dạy cho chúng ta lớn khôn, biết lo lắng cho người khác, bên cạnh chính bản thân mình. Chúng ta bắt đầu thấy mình quan tâm đến sở thích, sức khỏe, người thân của người bạn đặc biệt nọ. Rồi ta lại muốn sống tốt hơn, có trách nhiệm hơn, biết vươn đến những điều tốt đẹp hơn... để mang lại hạnh phúc cho cả hai, cho chính mình và cho anh ấy. Đó là điều kỳ diệu của tình yêu.

Nhưng, khi anh ấy quyết định ra đi, để mặc bạn lại sau lưng với những vệt mascara tèm lem trên má thì tôi thấy bạn nên mừng (cho chính mình). Bạn sẽ học được cách bước qua nỗi đau một cách mạnh mẽ, sẽ biết cách yêu bản thân mình hơn nữa, sẽ muốn cuộc sống của mình nhiều thi vị, sắc màu hơn nữa.


Nhìn nhận về mối tình cũ một cách lạc quan hơn, bạn sẽ có đủ dũng cảm để bước ra ngoài, thử sức với những điều bạn chưa bao giờ dám làm. Nếu như trước đây bạn còn e ngại với việc nhuộm một cái đầu màu tím rằng "không biết anh ấy có thích không?", thì giờ bạn hoàn toàn có thể tự tin làm mới mình.

Rồi bạn sẽ thấy những người bạn lâu nay mình bỏ quên vì anh ấy sao mà dễ thương quá, họ sẵn sàng thức trắng đêm với bạn vì những câu chuyện mà bạn đã lặp đi lặp lại hàng chục lần trong ngày. Rồi bạn sẽ bỗng muốn một chuyến du lịch tới một vùng đất mới cho những khám phá và trải nghiệm mới.


Còn gì nữa bạn biết không? Sau cuộc tình đầu tiên, bạn sẽ biết mình tìm kiếm gì ở người đàn ông. Tuổi trẻ cho ta mơ mộng và hời hợt, chúng ta mê mẩn một anh chàng chỉ vì anh ta có nụ cười dễ thương với chiếc răng khểnh hay vì anh ta có gu ăn mặc thời thượng. Đi qua một cuộc tình, ta mới có thể nhận thấy phụ nữ không cần gì hơn là ở cạnh một người đàn ông mà mình nể phục.

Nếu tình yêu dạy cho ta khôn lớn, thì sự đổ vỡ dạy cho chúng ta chín chắn. Ai cũng cần ít nhất một mối tình cũ, để khôn lớn rồi để chín chắn. Đi qua đổ vỡ (dù chắc chắn đó không phải là con đường êm ả), bạn sẽ thấy cuộc đời đẹp hơn.

Nguồn: Internet
Xem thêm:
Tôi Đã Yêu Một Người Như Sinh Mạng
7 lời khuyên giúp bạn chữa lành tổn thương sau khi chia tay
Tuổi thanh xuân khờ dại thật thà, tôi đã từng yêu cuồng nhiệt bằng cả tuổi trẻ. Tôi yêu và chưa từng toan tính, yêu anh bằng cả sinh mạng.

Tuổi thanh xuân khờ dại thật thà, tôi đã từng yêu cuồng nhiệt bằng cả tuổi trẻ. Tôi yêu và chưa từng toan tính, yêu anh bằng cả sinh mạng. Những năm tháng bên anh, tôi chưa từng nói yêu anh vì tôi thấy chữ yêu thật tầm thường, nó chẳng thể nói hết tình yêu bằng cả tâm của tôi với anh. Tôi cũng chẳng khi nào nói với anh những lời đường mật, bởi vì tôi muốn anh cảm nhận tình yêu của tôi không phải lời nói suông mà để anh cảm nhận qua ánh mắt chỉ luôn dõi theo bóng hình anh.

Tôi xem đó như là một chắp niệm, chưa một ai lọt vào mắt tôi ngoài anh. Vì anh mãi là hoàng tử của lòng tôi, vì anh luôn chiếm hữu tất cả mọi tế bào trong cơ thể tôi, ngay cả hơi thở cũng chỉ của riêng anh. Ai đã nói yêu là si, yêu là điên? Những năm tháng trẻ tuổi bên anh, tôi như một con kí sinh trùng bám vào anh để sống, không có anh trái đất có tôi cũng là dư thừa. Tôi nhớ từng đêm mệt đến mấy, trời mưa đến mấy chỉ cần anh cần tôi liền đến bên anh, chỉ cần anh giận tôi liền phát điên lên.


toi-da-yeu-mot-nguoi-nhu-sinh-mang

Tôi rất sợ anh sẽ áp lực với tình yêu của tôi. Bầu trời của anh quá rộng lớn, mà tôi lại quá nhỏ bé, tôi sợ anh đi mất. Khi tôi buồn cũng chẳng giám nói với anh, vì tôi sợ anh chê tôi kém cỏi. Khi tôi khóc, tôi chẳng giám khóc lớn vì tôi sợ anh chê tôi yếu đuối. Tôi vẫn biết lệ thuộc vào anh rất đáng sợ, nhưng không có anh còn đáng sợ hơn. Những lúc anh dấu tôi ở bên cô gái khác, trái tim tôi như hàng ngàn mảnh thuỷ tin vỡ vụn đâm vào, tôi không thể tưởng tượng đến nụ cười của anh từng chỉ dành cho tôi bây giờ đang cùng một người khác. Cũng không dám nghĩ đến anh sẽ thay lòng đổi dạ, tôi sẽ làm gì? Tôi sợ sự điên cuồng sẽ lấy đi tất cả lý trí trong tôi, tôi sợ tôi sẽ chạy đến đánh người phụ nữ đó.

Nhưng sự thực chẳng có gì xảy ra, vì anh đã không còn là của tôi. Anh cứ như thế bước ra khỏi cuộc đời tôi, tôi cứ tưởng tôi sẽ không thở nổi nhưng thực sự chỉ cảm thấy như trút đi ghánh nặng. Có lẽ bởi vì anh đã phản bội tình cảm đẹp đẽ đó của tôi, bởi vì anh khônh xứng với tình yêu của tôi, cũng có thể tôi đã cảm thấy buồn cười cho thứ tình yêu cuồng nhiệt bồng bột tuổi trẻ.

Nhưng nếu nghĩ về những tháng ngày bên anh, tôi chưa từng một lần hối hận. Bởi vì năm tháng đó tôi đã yêu, tình yêu như đoá hoa nở rộ đẹp đẽ tình khôi. Tôi có thể cho phép bản thân cười nhạo chính mình nhưng sẽ không cho phép bản thân mình hối hận. Vì tôi yêu và chẳng tiếc nuối, ai cũng có quyền yêu và có quyền điên cuồng thế nên đừng hối hận cho mối tình đã qua. Hãy xem nó như một phần đẹp đẽ của tuổi thanh xuân, để nó mãi là những trang kỉ niệm mà mãi về sau khi hai người đã có hai cuộc sống mới, gặp lại nhau vẫn cười như ngọn gió xuân, kể lại những chuyện vụng về khi yêu, hỏi thăm nhau như những người bạn cũ. Hãy yêu và đừng hận!

Nguồn: Internet
Xem thêm: 
7 lời khuyên giúp bạn chữa lành tổn thương sau khi chia tay
Có khi nào bạn cảm thấy khó tha thứ và buông bỏ hay không? Chúng ta luôn cảm thấy quá nhiều bất công trong cuộc sống rằng khi mình sống tốt thì bị kẻ xấu lợi dụng và lấn lướt

1. Thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương

Nếu ai đó làm bạn tổn thương hoặc mất niềm tin. Thông thường, bạn sẽ giận dữ và nhớ mãi trong một thời gian dài. Nhưng đến một lúc nào đó bạn sẽ cảm thấy chính mình mới là người hành hạ mình chứ không phải bất kỳ một ai khác. Hãy nhớ một điều, tất cả những hận thù, muộn phiền rồi cũng sẽ qua đi và thời gian sẽ là phương thuốc chữa lành mọi vết thương.

2. Tha thứ không có nghĩa là tiếp tay

Tha thứ một người nào đó không có nghĩa là bạn đang dung túng cho những gì họ đã làm, hoặc là phớt lờ cho qua dễ dàng mọi lỗi lầm. Thật sự tha thứ những lỗi lầm không đáng để người kia có cơ hội sửa sai hoặc ít nhất họ cũng phần nào nhận thức được những lỗi lầm đã gây ra. Và điều quan trọng hơn hết mà tha thứ mang lại chính là sự bình yên trong tâm hồn bạn.

7-loi-khuyen-giup-ban-chua-lanh-ton-thuong-sau-khi-chia-tay

3. Hướng đến tương lai- cứu rỗi tâm hồn

Mọi lỗi lầm, sai trái đều là qua khứ cả rồi bạn ạ, điều quan trọng là hiện tại và tương lai bạn sống sao cho hạnh phúc. Đừng cứ giữ mãi nỗi niềm trong quá khứ, vô nghĩa lắm, nó chỉ làm tâm hồn càng thêm nặng nề và vô vị mà thôi.

4. Không ai hoàn hảo cả, chấp nhất làm gì?

Ai mà không mắc sai lầm, và chắc chắn rồi họ cũng phải trả giá mà thôi. Vì vậy, bất cứ ai làm tổn thương bạn ngày hôm qua thì trước sau gì họ cũng phải trả giá vào ngày hôm sau. Cho nên trả thù hay nhớ mãi lỗi lầm ấy để làm gì? Trên đời không ai hoàn hảo, bạn có chắc suốt cả cuộc sống của mình bạn không làm tổn thương ai hay không?

5. Buông bỏ, muốn là làm được

Một khi bạn thực hiện các quyết định tha thứ cho mọi người, bạn sẽ cảm thấy tốt hơn rất nhiều. Nhớ làm thế nào người ta nói về cảm giác giống như một trọng lượng đã nâng lên từ vai của họ? Đó là cách bạn sẽ cảm thấy. Sự tha thứ là một bước đi tích cực về phía trước, như bạn sẽ cảm thấy rằng bạn đã mất đi một cái gì đó đang đè nặng bạn xuống.

7-loi-khuyen-giup-ban-chua-lanh-ton-thuong-sau-khi-chia-tay

6. Thay đổi quá khứ- nhiệm vụ không tưởng

Nếu bạn có một quá khứ không đẹp và bạn đang có ý định chối bỏ nó, thật bất khả thi. Bạn không bao giờ có thể thay đổi nó, chỉ còn một cách duy nhất: sống cùng với nó. Quá khứ là những việc đã qua, hãy để nó ngủ quên cùng thời gian đi bạn ạ. Điều quan trọng để đánh giá một người không phải qua khứ của họ mà chính hiện tại họ sống và nỗ lực như thế nào mà thôi.

7. Liệu vấn đề đó có thật sự quan trọng đến thế?

Vì sao bạn cứ mãi nhớ hay không thể tha thứ cho một việc gì đó? Nó quan trọng với bạn đến độ không thể quên? Câu trả lời là: Không, nó đâu quan trọng đến nỗi vậy. Chỉ là bạn đang làm quan trọng hóa vấn đề lên mà thôi. Đừng căng thẳng và mệt mỏi vô ích nữa bạn ạ, buông bỏ đi thôi, còn lắm điều tuyệt vời trong cuộc sống này cần bạn nghi nhớ hơn mà.

Tha thứ cho người khác cũng chính là làm nhẹ chính tâm hồn của bạn đấy. Thay vào đó, hãy cho phép mình chữa lành vết thương quá khứ và mạnh dạn hướng đến tương lai. Sống với một tâm hồn thanh thản chẳng phải nhẹ nhàng hơn khi phải gánh cả mối hận thù hay sao? Buông bỏ để mở lòng, để đón nhận và để yêu thương nhiều hơn. Chức năng của trái tim là để ban phát yêu thương chứ không phải để gieo rắc hận thù!
Nguồn: Internet
Xem thêm:
Thương Nhau Thì Đừng Để Đó
Tự Hứa Với Chính Mình, Đừng Nhớ Anh

Bạn sẽ ngừng phán xét người khác sau khi đọc câu chuyện này

ban-se-ngung-phan-xet-nguoi-khac-khi-doc-cau-chuyen-nay

Hãy nhìn vào cả một quá trình để đánh giá con người hay sự việc, đó là những gì câu chuyện dưới đây gửi gắm.

Người đàn ông nọ có 4 cậu con trai. Một ngày kia, ông gọi 4 người con đến và nói rằng các con hãy đi tìm cây lê ở cách nhà rất xa. Tuy nhiên, họ không đi cùng lúc. Người con cả sẽ đi tìm cây vào mùa đông, người con thứ hai ra đi vào mùa xuân, người thứ ba vào mùa hè và người con út ra đi vào mùa thu.

Khi họ quay trở về, người cha gọi cả 4 cậu con trai đến và hỏi: “Các con hãy tả lại cây lê cho cha xem”.

Người con thứ nhất nói rằng cái cây ấy thật là xấu xí, cong queo. Người thứ hai không đồng ý: “Không, con thấy đầy những chồi non xanh mơn mởn, tràn ngập niềm hy vọng”. Người con thứ ba phản đối: “Có hoa nữa kìa, hoa thơm ngát và thật ngọt ngào, đó là thứ đẹp nhất con từng thấy”. Người con út cho rằng cả 3 anh của mình đều sai: “Tại sao mọi người không hề để ý đến những chùm quả chín ngọt mọng trên cây nhỉ?”.

Người cha từ tốn giải thích rằng cả 4 người đều đúng bởi vì họ chỉ nhìn thấy một mùa trong suốt cuộc đời của cây lê. Ông nói:

"Đừng nên đánh giá một cái cây khi chỉ nhìn thấy nó trong một mùa.

Cũng giống như việc đừng nên đánh giá con người khi bạn chỉ nhìn thấy họ trong chốc lát. Bản chất con người chỉ có thể đánh giá khi nhìn vào cả một quá trình". 

Nếu bạn cũng giống như người con cả, vội vã nhận xét vào mùa đông, bạn đã mất đi niềm hy vọng của mùa xuân, vẻ đẹp của mùa hạ và sự ngọt ngào của mùa thu...

Nguồn: Internet
Xem thêm:
Ai Cũng Có Một Câu Chuyện Của Riêng Mình

Ai cũng có một câu chuyện của riêng mình

Một chàng trai 24 tuổi cư xử như một đứa trẻ con... và ai cũng cảm thấy khó chịu vì điều đó trừ người cha.

ai-cung-co-mot-cau-chuyen-cua-rieng-minh

Chàng trai 24 tuổi nhìn ra ngoài cửa sổ tàu hoả, mắt sáng rỡ, hào hứng reo lên:

“Cha, nhìn những cái cây đang chạy lùi về phía sau kìa!”

Người cha mỉm cười. Một cặp đôi trẻ ngồi kế bên tỏ ra khó hiểu với hành vi như một đứa trẻ của chàng trai. Chắc họ nghĩ chàng trai không được bình thường về thần kinh.

“Cha, những đám mây đang chạy theo chúng ta!”, chàng trai 24 tuổi lại thốt lên, tràn đầy sự kinh ngạc.

Đến lúc này, cặp đôi không thể chịu được nữa bèn quay sang hỏi người cha:

“Tại sao chú không đưa con trai mình đến gặp một bác sĩ thật giỏi ngay đi nhỉ?"

Người đàn ông đứng tuổi mỉm cười, chậm rãi nói:

“Chú vừa mới làm thế. Và cha con chú đang trở về từ bệnh viện. Con trai chú không may bị khiếm thị từ khi mới chào đời, hôm nay là ngày đầu tiên nó có thể nhìn thấy mọi thứ.”

Không ai nói gì nữa...

...

Mỗi người trên thế giới này đều có một câu chuyện riêng của mình. Đừng vội vã phán xét tôi khi bạn không biết câu chuyện của tôi như thế nào. Đừng nghĩ người khác không tốt khi bạn mới gặp họ qua vài lần.
Nguồn: Internet
Xem thêm:
Thương Nhau Thì Đừng Để Đó
Trong Cuộc Sống Hãy Cho Nhau Cơ Hội Để Giãi Bày

Thương nhau thì đừng để đó

Nếu là thật tâm yêu thương một người, hãy dũng cảm để theo đuổi, dũng cảm cho họ biết được lòng mình.
***
Có những người đến và ra đi trong cuộc đời mỗi chúng ta, ai đó cũng đều mang cho riêng mình một sứ mệnh.

thuong-nhau-thi-dung-de-do

Có người làm ta đau đến quặn lòng, có người làm ta nhớ thương đến mờ quá khứ, cũng có những người khiến ta vui vẻ và hạnh phúc viên mãn mãi về sau. Nếu là một người phù hợp sẽ dừng chân đúng lúc, sẽ cầm tay ta và cùng ta đi an nhiên không một chút ưu phiền. Nhưng nếu nhận ra người đó, hãy chủ động nắm tay, chứ đừng lơi tay...

Con người ta nhiều khi nuôi cho mình quá nhiều ảo vọng. Họ tin vào những thứ gọi là bất diệt và sự hoàn hảo đến trùng lặp của duyên số. Thật ra, chẳng có ai có thể đợi chờ ai mãi mãi, cũng chẳng có điều gì đảm bảo rằng duyên số của chúng ta sẽ còn, sẽ được ghép cặp với một người không vào lúc này thì vào thời điểm khác...

Họ vẫn chờ, vẫn đợi, vẫn tin rằng những người yêu nhau rồi sẽ trở về bên nhau, dù có đi xa nhau thế nào đi chăng nữa...

Niềm tin đó vốn dĩ không sai, tình yêu đó vốn dĩ cũng chẳng có tội tình gì để mà phũ bỏ. Chỉ có điều, trái đất này vẫn quay đó thôi, và một người đã ra đi có ai chắc rằng người kia sẽ mãi là người ở lại?

Khi đã cùng đi một vòng liệu có đủ can đảm nhìn ra nhau thêm một lần nữa sau bao nhiêu đổi dời của số phận hay không?

Những người có đức tin nói rằng, yêu nhau, thương nhau thì để đó, nếu là chân tình thì sẽ lại tìm thấy nhau và hạnh phúc bên nhau.

Nhưng sự thật thì sao? Thời gian vốn là kẻ vô tình bạc bẽo, kể cả khi người kia muốn dừng chân chờ đợi thì thời gian vẫn sẽ thực thi nhiệm vụ của nó mà thôi.

Sau rất nhiều ngày chờ đợi, sau khi đã đi qua rất nhiều cung đường của cả nỗi nhớ và niềm tin, chúng ta đối diện với nhau, nếu còn, có chăng là thứ tình cảm đã cũ, nhờ nhờ cảm xúc, và quên đi rằng chúng ta cũng từng hẹn hò sẽ chờ đợi.

Vậy nên, khi yêu thương một người, đừng để đó!

Nếu là thật tâm yêu thương một người, hãy dũng cảm để theo đuổi, dũng cảm cho họ biết được lòng mình.

Khối tình cảm khờ khạo dẫu có không được chấp nhận thì chúng ta cũng sẽ không thấy hối tiếc vì đã không được nói rõ lòng mình.

Nếu là thật tâm yêu thương một người, hãy đi cùng người ấy ngay khi có thể, đừng nán chân để chờ đợi, bởi nếu ta là người chờ đợi, sẽ lập tức có kẻ khác chen vào. Chuyện tình cảm chỉ dành cho hai người nhưng cuộc sống lại dành cho trăm vạn người.

Ừ, có thương nhau, thì đừng để đó...
Nguồn: Kenh14
Xem thêm:
Trong cuộc sống hãy cho nhau cơ hội để giãi bày
Thương vội người đến sau
Tự hứa với chính mình, đừng nhớ anh

Cô gái tuyệt vọng tìm người yêu trong vụ thảm sát ở Paris

Polina Buckley lên mạng kêu gọi sự hỗ trợ để tìm kiếm người bạn trai của mình trong vụ thảm sát ở Paris, nhưng kết quả thật đau lòng…

Ngay sau khi thông tin về vụ thảm sát ở Paris được đăng tải, cô gái Polina Buckley đã lên mạng kêu gọi sự hỗ trợ để tìm kiếm người bạn trai của mình, anh Nick Alexander, người đang làm việc tại nơi vụ thảm sát diễn ra.

Polina Buckley viết: “Ai đó hãy giúp tôi tìm bạn trai tôi, Nick Alexander”. Tiếp tục sau đó, Polina Buckley đăng tải hình ảnh cận mặt người bạn trai của mình với lời nhắn nhủ: “Hãy giúp tôi tìm Nick Alexander”.


co-gai-tuyet-vong-tim-nguoi-yeu-trong-vu-tham-sat-o-paris


Polina Buckley đăng ảnh kêu gọi sự hỗ trợ tìm kiếm người bạn trai trong vụ thảm sát tại Paris

Sau rất nhiều những nỗ lực và hi vọng mong manh, cuối cùng, điều đau lòng đã xảy đến với Polina. Nick Alexander đã thiệt mạng tại nhà hát Bataclan. Thông tin này được một người bạn của Nick Alexander xác nhận, người đó đã kể rằng Nick chết sau khi bị bắn.

Khi biết được điều tồi tệ ấy, Polina Buckley đã đăng tải bức hình đầy hạnh phúc khi hai người hôn nhau với dòng tâm sự: “Anh đang và sẽ mãi mãi là tình yêu của cuộc đời em, Nick Alexander” khiến rất nhiều người cảm động và nghẹn ngào.

Được biết, Nick Alexander là người Anh, 36 tuổi, anh làm việc tại nơi mà ban nhạc The Eagles of Death Metal từ California, Mỹ đang trình diễn. Đây cũng chính là địa điểm diễn ra vụ khủng bố tồi tệ.

co-gai-tuyet-vong-tim-nguoi-yeu-trong-vu-tham-sat-o-paris


Sau khi biết tin bạn trai đã qua đời, Polina Buckley đã đăng bức ảnh với dòng chú thích: "“Anh đang và sẽ mãi mãi là tình yêu của cuộc đời em, Nick Alexander” khiến rất nhiều người cảm động và nghẹn ngào.

Nick Alexander được xác nhận là nạn nhân người Anh đầu tiên tử vong trong vụ thảm sát đêm thứ 6 tại Paris làm 129 người chết và 352 người bị thương. Chia sẻ về mất mát đau đớn này, gia đình của Nick Alexander cũng tâm sự về cái chết của Nick:

“Đó là một nỗi buồn rất lớn mà chúng tôi phải đối mặt. Nick yêu quý của chúng tôi đã ra đi tại Bataclan đêm qua.
 co-gai-tuyet-vong-tim-nguoi-yeu-trong-vu-tham-sat-o-paris

Polina Buckley thay ảnh đại diện bằng bức hình hạnh phúc của hai người sau khi biết đã vĩnh viễn mất đi người đàn ông mà cô yêu thương trong vụ thảm sát tại Paris

Nick không chỉ là người anh em tốt, mà còn là một người con trai, người chú, người anh, tốt của tất cả mọi người. Anh ấy hào phóng, hài hước và chân thành.

Nick đã chết trong khi làm công việc mà mình yêu thích. Chúng tôi đã thấy anh ấy hạnh phúc khi làm được những dự định ấp ủ”.
Nguồn: Eva
Xem thêm: 
Từ Bỏ Cũng Là Một Cách Yêu
Trong Cuộc Sống Hãy Cho Nhau Cơ Hội Để Giãi Bày
Tự Hứa Với Chính Mình, Đừng Nhớ Anh

Tự hứa với chính mình, đừng nhớ anh

Em đã hứa với chính mình, đừng nhớ anh. Mọi thứ thuộc về chúng ta đã thuộc về quá khứ, em chẳng có lý do gì để mang mãi nó đi cạnh, càng không thể cứ vin vào đó sống cho hiện tại và tương lai.
Em phát hiện ra, não bộ chính là cái ngoan cố nhất trên đời. Dặn phải quên thì luôn nhớ, dặn phải nhớ ấy vậy mà loay hoay một lúc đã quên từ khi nào. Vậy là dẫu em đã hứa rằng sẽ quên anh thật nhanh, nhưng mãi chẳng thể. Chỉ có thể để mớ cảm xúc vây hãm quanh mình, đứng yên nhìn trái tim bị trói buộc bởi vô vàn mâu thuẫn, của chính em.

Em đã trăm lần lầm tưởng khi chúng ta vẫn còn yêu nhau. Rằng nếu chúng ta bất cẩn mà để lỡ nhau trong cuộc đời, em nhất định sẽ để anh đi mà không níu kéo, em nhất định sẽ quên anh để bớt đau, em nhất định sẽ không vì quá tổn thương mà từ bỏ chính mình.

Nhưng cuối cùng em cũng chẳng làm được, con gái luôn là thế, tưởng là có thể mạnh mẽ nhưng lại chui rúc, trốn tránh vào cảm xúc để trở nên yếu mềm. Một đằng không muốn bị tổn thương nhưng lại cứ tự làm khổ mình, quay lưng về phía anh mà chẳng thể giữ bước chân bớt loạng choạng, chẳng thể giữ được cái đầu thôi ngoái lại và nước mắt thôi rơi.

Tu-hua-voi-chinh-minh-dung-nho-anh
 

Thì ra cảm giác nửa mạnh mẽ, nửa yếu mềm nó chính là cảm xúc khiến người ta mâu thuẫn và dằn vặt nhất. Chúng ta muốn đứng lên nhưng lại có cái gì đó níu sức lực ở lại, nằm mãi ở nơi vấp ngã, muốn quên vết thương để nó bớt đau, nhưng lại bần thần mà để mặc nó đau, đến khi không thấy đau nữa chính là đã chai lì.
Em đã hứa với chính mình, đừng nhớ anh. Mọi thứ thuộc về chúng ta đã thuộc về quá khứ, em chẳng có lý do gì để mang mãi nó đi cạnh, càng không thể cứ vin vào đó sống cho hiện tại và tương lai.

Nhưng em biết em đã sai, không quên được anh, là em sai rồi!

Em có lỗi với cuộc sống của chính mình, với bản thân em. Vì đã chẳng song phẳng đủ, cũng chẳng mạnh mẽ đủ để bước qua quá khứ mà không do dự, để chia tay xong rồi có thể nhanh chóng trở lại cuộc sống bình thường, một cuộc sống vắng anh và chấp nhận một người mới ở bên em.

Đương nhiên, chúng ta không nên quá kỳ vọng vào ai đó, sẽ ở bên cạnh chúng ta đến cuối đời, không chia ly, không thương tổn, yên ổn tận hưởng những vui, buồn, giận, hờn, sẽ cùng có một ngôi nhà để về, một gia đình để yêu, những đứa con để nhìn chúng lớn lên và người bạn đời sẽ là động lực để chúng ta phấn đầu mỗi ngày.

Thế nhưng cả giấc mơ quá đẹp và cả những kỳ vọng quá lớn sẽ đều trở thành một vũ khí mạnh mẽ nhất tấn công vào chúng ta. Nhưng chúng ta chẳng thể thôi mơ, càng không thể từ bỏ kỳ vọng.

Như em, đã biết mình phải quên nhưng chẳng hiểu sao lại vẫn nuôi kỳ vọng. Dẫu nó nhỏ nhoi nhưng nó lại chẳng vừa vặn với em…

Nguồn: Kenh14
Xem thêm: 
Thương vội người đến sau 
Từ bỏ cũng là một cách yêu 
Trong cuộc sống hãy cho nhau cơ hội để giãi bày

Trong cuộc sống hãy cho nhau cơ hội để giãi bày

Rất nhiều sự việc trong cuộc sống mà tận mắt thấy, nghe thấy tận tai, nhưng nó chưa chắc đã tương tự với những gì ta nghĩ và ứng xử với người.
Một người đàn ông ra ngoài săn bắn, để con chó ở nhà trông chừng đứa bé. Khi ông trở về, nhìn thấy khắp sàn nhà toàn là máu, nhưng lại không thấy đứa bé đâu cả. Còn con chó thì vừa liếm máu tươi ở khóe miệng, vừa vẫy vẫy cái đuôi vui vẻ nhìn ông.

Người đàn ông nổi giận, liền rút súng bắn vào đầu con chó. Sau tiếng nổ của súng. Con chó chỉ kịp rú thảm lên một tiếng, làm cho đứa trẻ đang ngủ say trên mình nó tỉnh dậy và bật khóc thét lên vì sợ. Cúi xuống bế đứa bé lên ông ta mới kịp phát hiện ra một con chó sói bị thương nặng đang nằm bên cạnh góc tường... Khẩu súng rơi khỏi tay và toàn thân ông ta như bị nhũn ra rồi từ từ khuỵ xuống.

trong-cuoc-song-hay-cho-nhau-co-hoi-de-giai-bay

Rất nhiều sự việc trong cuộc sống mà tận mắt thấy, nghe thấy tận tai, nhưng nó chưa chắc đã tương tự với những gì ta nghĩ và ứng xử với người.

Trong giao tiếp, nên cho người ta có cơ hội để trình bày, và hãy nhẫn nại lắng nghe những lời giải thích của người ta. Có như vậy, cuộc đời chúng ta sẽ tránh được rất nhiều điều khiến ta phải hối tiếc về sau này.

Không cho và nghe người khác giải thích đó không phải là thể hiện sự mạnh mẽ, hoặc cá tính gì mà nó chính là sự gia trưởng độc đoán và bất công, không có trách nhiệm với chính mình và những người khác. Mình không hỏi, bạn không nói, sẽ tạo ra khoảng cách. Mình hỏi rồi, bạn không trả lời, cuối cùng cũng rời xa. Mình hỏi, bạn trả lời, sẽ là tôn trọng. Mình muốn hỏi, bạn muốn nói, cả hai sẽ thấu hiểu nhau. Mình chưa hỏi, bạn đã nói, đó chính là tín nhiệm. Cho gì, nhận nấy: ta tôn trọng người và người cũng sẽ tôn trọng ta.

Nguồn: Kenh14
Xem thêm:   
Từ bỏ cũng là một cách yêu 
Buông tay là cách từ bỏ quá khứ
Con gái lúc đang hạnh phúc là lúc xinh đẹp nhất

Con gái lúc đang hạnh phúc là lúc xinh đẹp nhất

Con gái lúc đang hạnh phúc chính là lúc họ biết tự làm cho mình xinh đẹp lên mỗi ngày. Họ biết cách yêu thương bản thân và chăm sóc cho chính mình.

Tại sao ư? Bởi vì các cô gái khi đang hạnh phúc, từng biểu hiện, từng hành động, đều khiến người ta cảm thấy bị cuốn hút. Năng lượng sống ngập tràn qua nụ cười lan tới tận khóe mắt, có thể lây lan sức mạnh của sự sống cho những người xung quanh.

Người ta có thể dễ dàng nhận ra một cô gái khi cô ấy đang hạnh phúc. Chính là khi cô ấy tận hưởng cuộc sống xung quanh mình một cách tích cực nhất, hòa lẫn vào nhịp thở của từng cái nhích kim đồng hồ. Không than phiền với đời, không kêu la với số phận, an nhàn đón nhận tất thảy mọi thứ đang diễn ra xung quanh.

Có thể cô ấy sẽ hay hát, lẩm nhẩm ngân nga những ca khúc đáng yêu, có thể cô ấy sẽ cảm thấy muốn sống chậm hơn, yêu thương nhiều hơn, quan tâm đến người khác hơn bằng chính những gì mà mình cảm nhận được.

Bất cứ ai, mỗi khi có hạnh phúc trong tay đều sẽ trở thành những người tốt đẹp nhất và lương thiện nhất. Khi mà cả thế giới dù có biến đổi đến đâu cũng sẽ bình tĩnh mà mỉm cười mỗi ngày. Các cô gái mỗi khi hạnh phúc thường thật khí không giấu đi nổi những nụ cười, những cử chỉ đáng yêu, thậm chí là cả những lần thẹn thùng đỏ mặt khi ai đó trêu đùa hoặc buông lơi vài câu khen ngợi.


con-gai-luc-dang-hanh-phuc-la-luc-xinh-dep-nhat
 

Họ có thể đứng giữa đất trời dài rộng mà tỏa sáng lấp lánh, đứng trước tất cả mọi người mà tự tin nói rằng họ có thể làm được mọi thứ và đủ kiên trì để đi đến mọi mục tiêu mà họ mơ ước. Thậm chí, họ còn có thể quyết tâm thực hiện những điều không thể, bởi vì trong người họ đang chứa đựng những sức mạnh phi thường.

Con gái lúc đang hạnh phúc chính là lúc họ biết tự làm cho mình xinh đẹp lên mỗi ngày. Họ biết cách yêu thương bản thân và chăm sóc cho chính mình. Họ sẽ quan tâm đến việc hôm nay sẽ chọn màu son gì, sẽ trang điểm theo kiểu gì. Họ sẽ cẩn thận chọn một bộ váy đẹp nhất trong tủ quần áo để mặc ra đường, dù chỉ là sau đó sẽ đi mua một vài thứ đồ trong tiệm tạp hóa, hoặc chỉ đơn giản là dạo phố chơi.

Họ biết cách thay đổi để thử những điều mới mẻ, họ biết cách làm cho người khác cũng thấy thoải mái khi ở cạnh bên. Họ sẽ không tùy tiện cảm thấy bị tổn thương, sẽ không tùy tiện thất vọng hay hẫng hụt, sẽ không ước ao những thứ quá tầm với mà chỉ hài lòng với hoài bão về những điều nhỏ nhoi nhưng khiến họ vui suốt cả ngày.

Các cô gái hạnh phúc chính là các cô gái chọn được cho mình những người bạn tuyệt vời và một người con trai cũng tuyệt vời không kém để yêu. Họ xinh đẹp ngay cả khi họ chỉ để mặt mộc và mặc những bộ trang phục bình thường, đưa tay ra chia sẻ hạnh phúc với những người kém may mắn hơn.

Con gái ạ, khi nào con gái xinh đẹp nhất? Chính là khi con gái cảm thấy hạnh phúc nhất. Bởi vì khi đang hạnh phúc, các cô gái thường không thể giấu nổi qua nụ cười, người khác có thể cảm nhận được, đó là lúc các cô gái sẽ tìm cách lan tỏa nó ra xung quanh.

Vậy nên, thái độ sống rất quan trọng, con gái à, hãy tìm cách để mình được hạnh phúc, khi ấy bạn sẽ trở thành một cô gái cực kỳ xinh đẹp!

 Nguồn: Internet
Xem thêm:  
Chốn về của tình yêu 
Dừng lại để tiếp tục yêu thương 
Buông tay là từ bỏ quá khứ

Buông tay là cách từ bỏ quá khứ

Con người chúng ta, thường thích làm những thứ bị ngăn cấm. Ví dụ như cuốn sách bạn đang cầm trên tay, bỗng dưng người ta ra lệnh thu hồi nó, phải chăng thứ bạn sở hữu sẽ càng quý hiếm hơn, đáng trân trọng hơn, và rất nhiều người muốn đọc để coi vì sao nó lại bị thu hồi. Hay lúc còn đi học, những món đồ ăn vụng trong lớp đám học trò sẽ thấy nó ngon hơn hẳn nếu được cầm ăn công khai.

Người ta nói đúng, hãy chọn người thương mình chứ đừng nên chọn người mình thương.Bởi vì chỉ có người thương bạn mới có thể làm bạn hạnh phúc được.Còn người bạn thương luôn luôn chỉ làm bạn buồn và thất vọng thôi.Và có thể bạn sẽ bị tổn thương.Những tổn thương ấy chẳng bao giờ lành được...Bởi vậy tình dang dở thì nên gói lại chứ đừng ôm khư khư.

Nếu không thôi nhớ được thì đừng cố bắt mình phải thế. Bởi có những điều đã khắc là ghi, đừng xóa cũng được nhưng hãy để yên vị trí vốn dĩ đó.

buong-tay-la-cach-tu-bo-qua-khu

Mỗi chúng ta sẽ có những điều tiếc nuối cho riêng mình, vấn đề là tiếc nhiều hay tiếc ít, có những niềm tiếc cứ đằng đẵng theo ta mãi, mất đi người mình thương cũng là niềm tiếc dai dẳng và sâu thẳm. Tình cảm là điều không thể ép buộc, nếu đã quyết định dừng thì hẳn là một dấu chấm, có cố thêm vào vài chấm để thành hai chấm hay chấm lửng hoặc chấm than cũng không thể quay trở lại được. Những điều làm ta đêm đêm quặn thắt là kỷ niệm, sống với nhiều kỷ niệm hay sống hoài với nhiều kỷ niệm, có là cái sai chăng?

Nếu nói quên là quên liền, ngay và lập tức được thì hóa ra những điều ta và người từng có với nhau chỉ là những chữ cái khắc trên cát, gió đến là bay vù, phủi sạch mọi thứ ư? Chúng ta không sai khi nỗi nhớ là lẽ tự nhiên, với một người con gái để thôi nhớ một người cũng khó như việc tập nhớ họ. Có những điều rất khó khắc sâu vào tâm ta nhưng một khi đã khắc thì khắc rất lâu, vì thế cần thời gian để thôi nhớ là điều dễ hiểu.

Khoảng cách giữa yêu và thương ngỡ là mong manh, nhưng rất rành mạch. Cái nào cao hơn cái nào tự bản thân người ta qua trải nghiệm sẽ hiểu thấu. Chỉ biết rằng, thương ai đó rõ ràng là một cái nợ. Mà để trả hết cái nợ này, một cuộc đời là chưa đủ.

Vì vậy khi tình cảm chưa đủ lớn ta không có quyền trách hoàn cảnh hay ai khác, dừng âu cũng là điều có thể chấp nhận. Nếu không thôi nhớ được thì đừng cố bắt mình phải thế. Bởi có những điều đã khắc là ghi, đừng xóa cũng được nhưng hãy để yên vị trí vốn dĩ đó, sẽ có những tầng ký ức mới xếp chồng lên nhau, hãy cứ thuận theo tự nhiên. Sẽ có những lúc nhớ quay quắt về miền quá khứ nhưng cứ bọc nó trong chiếc khăn kỷ niệm, gói đó, cất đó nhưng đừng ôm khư khư.

buong-tay-la-cach-tu-bo-qua-khu

Hãy học cách thay đổi mình khi nỗi đau đến.Có những lời, nên chôn chặt trong lòng. Có những nỗi đau nên lẳng lặng quên đi. Khi đã trải qua, thấy mình trưởng thành hơn, tự mình hiểu là đủ. Có những thay đổi mình không cần phải nói ra, người ta sẽ nhìn thấy.

Đời cho ta nhiều thứ để làm ta biết sợ.Cho ta cuộc sống để ta sợ cái chết.Cho ta hạnh phúc để ta sợ đau khổ.Cho ta tiền bạc để ta sợ nghèo khó.Cho ta sức khỏe để ta sợ ốm đau.Và đời cho ta một ai đó để ta sợ mất đi.

    Dừng lại nhé người một chút thôi

    Một chút thời gian để bồi hồi

    Cho trái tim... dung hòa nhịp đập

    Cho mi đừng... tuôn lệ đắng môi

    Dừng lại nhé anh để đợi chờ

    Chờ hoài khoảnh khắc đã buồn trôi

    Yêu dấu trong tôi đành khép lại

    Để hằng lưu giữ, để phai phôi.

Nguồn: Internet
Xem thêm:  
Tại sao cứ phải chia tay vào mùa đông?
Từ bỏ cũng là một cách yêu

Từ bỏ cũng là một cách yêu

Khi trái tim tổn thương vì mối tình đầu sâu đậm, thật khó để yêu thương ai 1 lần nữa. Nhưng vì anh, trái tim em lại loạn nhịp. Anh, người đem đến cho em thật nhiều cảm xúc đặc biệt.

***
Gặp anh vào 1 chiều chuyển mùa, có nắng và có gió. Quen anh vì cái tật ăn vụng. Và yêu nhau vì câu hỏi "Cậu ăn không?". Thế đấy! Tình yêu thật đơn giản đối với chúng ta! Những ngày đầu theo đuổi em anh hiền lành, có phần hơi ngốc. Khi ta yêu nhau rồi em mới nhận ra: anh là con người từng trải, có quá khứ chẳng phải bình thường như em ngộ nhận. Nhưng lúc ở bên cạnh em anh luôn nhiệt thành, thẳng thắn và thật lòng quan tâm em. Với con gái chỉ cần nhiêu đó là đủ anh à. Và cứ thế em yêu anh nhiều hơn.
tu-bo-cung-la-mot-cach-yeu

Trải qua nhưng tháng ngày bỡ ngỡ của thời sinh viên, những khó khăn của cuộc sống nơi kí túc xá em càng hiểu anh nhiều hơn. Dù chuyện lớn, chuyện nhỏ chúng ta đều chia sẻ cùng nhau. Em biết đánh giá anh qua vai trò là 1 người con trong gia đình. Anh nhìn thấy em trong tư cách 1 cô gái có nhiều chàng trai theo đuổi. Gần 1 năm yêu nhau, không ít lần giận dỗi, mệt mỏi nhưng chưa bao giờ em hay anh có ý định buông tay. Nếu người kia giận người còn lại sẽ tìm mọi cách để xin lỗi. Có lẽ vì điều đó mà em hiểu ra rằng, tình yêu muốn được bền chặt và lâu dài rất cần sự tôn trọng, thấu hiểu lẫn nhau.

Em có thói quen thỉnh thoảng ngồi lặng im trên giường để nghĩ lại những kỉ niệm của đôi ta. Nhớ những lúc 2 đứa cãi nhau chí chóe vì 1 chuyện bé tí rồi 1 người sẽ cười ngoác miệng vì giành chiến thắng. Khi 2 đứa ngồi ghế đá bình luận về các cặp đôi xung quanh. Hay khi anh kể với em đủ thứ chuyện thú vị về Hà Nội. Và chúng ta đã cố chấp cho đó là hạnh phúc. Dù em hay anh đều đã biết trước kết thúc của chúng ta là chia tay.

Em, anh, cô ấy và chúng ta cần điểm dừng. Em không thể ích kỉ giữ lấy anh cho riêng mình khi em là người đến sau. Anh không muốn chia tay em vì người anh yêu là em. Còn chị ấy yêu anh và cần anh. 1 tháng cho những nghĩ suy, đau khổ và chúng ta cùng quyết định. Trả lại mọi thứ về nơi chúng thuộc về. Em lặng lẽ buông tay, bước chân khỏi vòng tròn có 3 ngôi sao nay chỉ còn 2. Chị ấy đau đớn chia tay, để anh lại 1 mình. Anh bình thản làm người cô đơn sau tất cả.

Đã có lúc em tự hỏi, sao mọi chuyện lại kết thúc như vậy? Sao anh không cố gắng níu kéo em hay chị ấy? Sau bao yêu thương tưởng chừng như không gì có thể thay thế ta lại im lặng rời xa nhau như 1 lẽ tất nhiên. Lý do cho tất cả chỉ là 1 chữ "yêu". Yêu anh nên em tôn trọng, thấu hiểu anh đủ để hiểu anh không cho mình cái quyền được lựa chọn. Yêu anh nên em chẳng muốn khiến anh đau khổ. Chị ấy yêu anh, hiểu rằng người anh yêu là em nên dù có đau đớn vẫn quyết tâm ra đi. Và anh, người đã từng yêu chị ấy và đang yêu em cũng vì 1 chữ yêu mà từ bỏ.

Trải qua nhiều cảm xúc em hiểu ra rằng "có thứ tình yêu gọi là từ bỏ".
Nguồn: Internet
Xem thêm: 
Những Ngày Thấy Mưa
Thương Vội Người Đến Sau
Tại Sao Cứ Phải Chia Tay Vào Mùa Đông?

Tại sao cứ phải chia tay vào mùa đông?

Từng đợt gió mùa về, đi trên phố lòng em lạnh lắm. Lạnh hơn cả cái ngày em nhìn anh đi. Người ta không biết rằng đông lạnh lắm sao, sao cứ phải nói ra lời chia tay? Em thèm một vòng tay ôm em thật chặt, ngay lúc này thôi, chỉ vài phút thôi cũng được, để nó xóa đi nỗi cô đơn trong em lúc này. Em đang rất nhớ!  
Đông đang đến rồi, em lạnh lắm anh biết không?

Hà Nội buông ánh đèn đêm, thỉnh thoảng văng vẳng vài tiếng rao đêm vọng từ dưới phố qua cánh của sổ nhỏ. Có cái gì đó lành lạnh, trống vắng trong lòng… Tay ôm chiếc lap, đầu khẽ dựa nhẹ vào tường, miệng em cười mỉm… Em lại nhớ anh!- Người con trai đã từng là tất cả của em.

Con người, ai cũng có nhu cầu tìm đến với yêu thương và hạnh phúc. Anh cũng vậy, và em cũng vậy! Chỉ tiếc, lúc em nắm được sợi dây mỏng manh đó thì anh đã đi rồi. Anh về với người con gái ấy, người con gái vẫn luôn nằm trong trái tim anh.

Chuyện tình của chúng mình đến với nhau thật khó khăn, nhưng rồi lại ra đi rất vội vàng. Là em sai! Em đã không biết yêu thương và giữ anh bên cạnh. Là em sai! Em đã không cùng anh lấp đầy những khoảng trống và những vết thương lòng mà mối tình đầu của anh đem lại. Đến lúc anh đi rồi em mới thấy tiếc nuối. Người ta nói “Chỉ khi ta sắp mất đi cái gì thì ta mới hiểu được cái giá trị thực của nó”, đúng vậy, giờ thì em đã mất đi anh, một thứ rất quý giá với cuộc đời em.

Đông đang đến rồi, anh có lạnh không anh?


tai-sao-cu-phai-chia-tay-vao-mua-dong
Từng đợt gió mùa về, đi trên phố lòng em lạnh lắm. Lạnh hơn cả cái ngày em nhìn anh đi. Người ta không biết rằng đông lạnh lắm sao, sao cứ phải nói ra lời chia tay? Em thèm một vòng tay ôm em thật chặt, ngay lúc này thôi, chỉ vài phút thôi cũng được, để nó xóa đi nỗi cô đơn trong em lúc này. Em đang rất nhớ!

Từng nơi ta từng qua. Con đường ta từng đến. Cái đan tay siết chặt, tung tăng trên phố. Những cái ôm nhè nhẹ từ phía sau. Những nụ hôn dịu dàng sau mỗi lần tạm biệt… tất cả với em vẫn còn như đâu đây, nhưng đều chỉ còn tồn tại trong hồi ức…

Nhớ ngày mưa đó. Mưa xối xả sau những ngày oi bức cuối cùng của cái nóng cuối mùa hè. Hai đứa không áo mưa, không mũ phóng xe vèo vèo trên đường, mặc bao con mắt liếc nhìn, chúng mình vẫn kệ và vẫn cứ “điên” như thế. Thỉnh thoảng làm những điều khác người cũng tuyệt phải không anh? Cùng “điên”, để biết rằng ta luôn có một người bạn luôn thích cùng ta làm những điều đặc biệt mà “chẳng ai thích làm”. Em nghe được từng tiếng run lạnh từ người anh mỗi khi gió ùa tới, em ngồi sau, không biết làm gì, chỉ biết vòng tay ôm chặt anh, thỉnh thoảng xoa xoa cánh tay anh để anh bớt lạnh, ước gì tay em to hơn và rộng như tay anh thì tốt biết bao.

Ngấm nước mưa, xe chết máy, hai đứa tấp vào vệ đường, đứng liên thiên với nhau để trú tạm. Miệng anh vừa nhoen nhoẻn nói, tay vừa xít xoa ôm lấy em, xoa lưng để em bớt lạnh. Anh không biết đâu, lúc đó anh của em lớn lao biết nhường nào, em chỉ thích rần rứa để được chui vào vòng tay của anh thôi. Con gái mà, cái bệnh thích được “đằng ấy” che chở là kinh niên mất rồi. Mình đã từng có với nhau nhiều kỉ niệm, thật tuyệt phải không anh?


Hà nội còn in bóng hai đứa trên những con phố nhỏ, những con phố quen thuộc và cả những con phố mình vô tình đi lạc nữa. Em thích hoa sữa, em thích cái mùi nồng nàn quện sương đêm của nó. Và em yêu những nhánh hoa được anh bẻ xuống, rồi khẽ thả vào lòng bàn tay nhỏ bé của em… anh không phải tuýp con trai lãng mạn vậy mà mình cũng đã từng có những khoảnh khắc lãng mạn như thế, hạnh phúc lắm phải không anh?


tai-sao-cu-phai-chia-tay-vao-mua-dong 
Em vẫn nhớ tất cả, mọi thứ với em mới chỉ như ngày hôm qua mà thôi. Trách em vô tâm, hay trách anh vẫn mãi vương lòng với người cũ?! Ghét hay hận một người giống như đeo thêm một cục đá nặng vậy, nếu mỗi ngày ta đeo thêm một cục đá vào người thì có phải chân ta sẽ ngày một nặng nề khó bước hơn không. Vậy nên em không ghét, và không hận ai cả. Quen nhau, em đã từng tưởng tượng một tương lai mình cùng sánh bước bên nhau, cùng anh chia sẻ những niềm vui và nỗi buồn trong cuộc sống. Và anh, chỉ có anh mới là vai nam chính duy nhất trong cuộc đời của em. Nhưng rồi, anh cũng đi như bao người khác. Chỉ lướt qua, mang đến cho em những kỉ niệm đẹp, rồi lại đi.

tai-sao-cu-phai-chia-tay-vao-mua-dong 
Ai cũng có nhu cầu được tìm đến yêu thương và hạnh phúc. Anh cũng vậy! Thương anh, em đành trả anh về với thế giới hạnh phúc của anh, dù lòng em quặn và đau lắm.

Anh đi đi, cứ yên tâm, sống vui và hạnh phúc, ngày hôm nay em đã vô tình đành mất, rồi sẽ có một ngày hạnh phúc sẽ lại trở về với em. Hà Nội rồi cũng sẽ có một ngày nắng ấm lại trở về, giống như đông qua, rồi xuân sẽ tới. Rồi sẽ có một ngày em tìm được một người sưởi ấm trái tim em, giống anh hoặc hơn những gì anh đã từng làm. Chỉ là thời gian thôi, cho em một chút thời gian nữa anh nhé! Thời gian để quên anh, và đặt anh vào một góc nhỏ trong tim để khi nhìn những cặp tình nhân đi trên phố, em sẽ không còn tưởng tượng và nghĩ rằng ngày mai anh sẽ lại nắm tay em như vậy nữa.

Chỉ một lúc này thôi! Ngày mai em sẽ lại mỉm cười…

Nguồn: Guu
Xem thêm:   
Những ngày thấy mưa
Thương vội người đến sau

Thương vội người đến sau...

Người ta đến trong lúc tuổi thanh xuân của em đang nằm dài với cô đơn và phiền muộn. Em mệt mỏi với mớ bòng bong hoài niệm, em lãng phí thời gian cho những điều đã qua.
 

Sau khi chia tay một mối tình, liệu rằng người ta sẽ đón nhận người mới đến sau theo cách nào anh nhỉ?

Em sợ có người thờ ơ, lạnh nhạt với một người mới đến sau sẵn sàng dọn sạch đống đổ nát trong tim mà không đòi hỏi bất cứ điều gì. Nhưng em càng sợ hơn một điều nữa anh à! Em sợ người ta, rồi sợ em bế tắc trong chuyện tim yêu mà thương vội người đến sau.

Em sợ người ta cũng thương em thật tâm như anh đã từng, rồi sợ tim mình trống hoác mà mượn tạm tình yêu của người mới về cho riêng mình.

Em sợ những đêm mùa đông gió thốc mạnh và tiếng mưa rơi vỡ loang ngoài hiên, người ta nhắn em rằng “Đông về rồi, đắp mền cẩn thận em nhé!”. Người em đợi chẳng đến mà người thương em cứ lặng thầm bên em như vậy.

Người ta đến trong lúc tuổi thanh xuân của em đang nằm dài với cô đơn và phiền muộn. Em mệt mỏi với mớ bòng bong hoài niệm, em lãng phí thời gian cho những điều đã qua. Là người ta kéo em ra khỏi những-điều-không-nên-giữ ấy và nhắc em trân trọng khoảnh khắc của hiện tại. Em sợ sự dịu dàng và chu đáo của một người trưởng thành sẽ khiến trái tim mỏng manh người con gái yên lòng dựa vào.

thuong-voi-nguoi-den-sau

Trái tim con gái mỏng manh, chông chênh lắm anh à! Có một người dù đến sau nhưng thật dạ thương, thật lòng muốn lau khô những giọt nước mắt trên mi, muốn tự khâu những vết xước nham nhở trong tim em. Người ta không mong em đáp trả, chỉ mong em đừng xa lánh mà xua đuổi. Người con trai như vậy xứng đáng với một tình yêu trọn vẹn phải không anh. Còn em, trái tim em đã chẳng còn vẹn nguyện để người ta thương nhiều như vậy.

Lúc đó em lại sợ, sợ mình thương cho tình yêu của người mà “thương vội” người luôn anh à. Người ta không có lỗi, em không muốn mình là kẻ tự cầm dao cứa vào tay người khác như anh đã từng.

Gần đây trời cạn nắng và mưa nhiều anh à! Em hay co mình lặng lẽ, bước đi xiêu xiêu trên phố cũ mặn chát nước mắt. Dường như em thấy mình chỉ là một chấm tròn bé xíu giữa dòng người tấp nập ngoài kia. Nhưng…

Người ta vẫn đứng đó, cầm chiếc ô màu xanh dương, mỉm cười và kéo em vào đi chung một chiếc ô. Là chiếc ô màu xanh, y hệt như chiếc ô ký ức ngày xưa anh từng chở che em. Em lại sợ mưa lạnh, tim em bé nhỏ, còn trái tim người ta lại quá rộng lớn. Em sợ em mượn tim người ta mà ngủ vùi một lúc anh à! Rồi sợ lúc tỉnh dậy, em thấy lạ lẫm, thấy còn thương anh nhiều lắm, chứ không phải người ta.

Thương vội người đến sau có phải không công bằng với người mới, với chính em và với quá khứ không anh? 

Nguồn: Kenh14
Xem thêm: 

Những ngày thấy mưa

Trái đất này, ba phần tư là nước mắt. Ba phần tư người yêu nhau nhưng không đến được với nhau. Ba phần tư những người yêu nhau lấy được nhau rồi thì không yêu nhau nữa.
Không hiểu sao cứ mưa là lại thấy buồn. Những ngày này, cảm xúc lúc nào cũng lơ lửng một cách khó hiểu. Ngay cả việc nắm bắt suy nghĩ của chính mình cũng thật khó thực hiện. Yêu - ghét lẫn lộn như một mớ hỗn độn cứ quẩn quanh trong đầu.

Những ngày này, chỉ thích cuộn tròn trong chăn ấm, đổ mình theo những bản ballad nhẹ nhàng nhưng buồn thấu lòng. Đôi khi sẽ là một tách café nghi ngút khói. Hương vị thơm nồng mê hoặc lan tỏa vào không gian, cuốn theo cả thực tại. Tâm hồn và thể xác như thể hòa quyện vào nhau, tan ra, bềnh bồng trôi…

Những ngày này, có ai lựa chọn đi theo những ảo mộng xa xôi? Rằng tuổi trẻ thì phải sống hết mình, yêu hết mình, dù cho ra sao thì cũng không nuối tiếc? Cuối cùng, vẫn cứ là mưa sau những ngày tạnh, như một điều chắc chắn rằng, sẽ vẫn lạnh khi ai đó rời xa…

Những kỷ niệm cũng chỉ là ngày hôm qua. Nhưng có bao nhiêu ngày mưa là bấy nhiêu ngày trái tim tắt lửa.

Người ta vẫn thường bảo, có đi qua những ngày mưa mới biết yêu thêm những ngày nắng. Sau bao nhiêu ngày mưa, điều nhận được sẽ là những tia nắng vàng ươm, lấp lánh vẹn niềm vui. Nhưng sau bao nhiêu thương nhớ, khổ đau, ta sẽ nhận lại những gì?

nhung-ngay-thay-mua

Nắng mưa, xét cho cùng cũng là chuyện của trời. Còn yêu đương là sự lựa chọn của mỗi người. Đến một thời điểm nào đó, bạn sẽ nhận ra mình cực kỳ may mắn khi có một ai đó đến bên đời, đặt những điểm nhấn cho cuộc sống vô cùng nhạt nhẽo trước đây. Dù cho đó là một nửa thực sự sẽ mãi ở bên, hay chỉ là một chút thoáng qua bên đời, thì cũng vẫn là một phần không thể thiếu của cuộc sống. Bởi, mỗi người đi qua đời ta đều đã được sắp đặt bởi định mệnh.

Trái Đất ba phần tư nước mắt

Ba phần tư người yêu nhau nhưng không đến được với nhau.

Ba phần tư những người yêu nhau lấy được nhau rồi thì không yêu nhau nữa.

Tan rồi hợp. Hợp rồi tan. Có mấy ai có thể yêu thương nhau đến cuối đời? Có mấy ai không từng buồn vì những cơn mưa? Có bình yên nào không phải đi qua những xót xa, cay đắng?

Nếu yêu thương là vĩnh cửu thì tóc đã chẳng bạc, con người sẽ không biết buồn và Trái Đất sẽ không phải chứa nhiều nước mắt. Bởi thế nên mưa vẫn cứ rơi, lòng người vẫn không thể vui trọn vẹn. Nhưng có mưa, người ta mới dễ dàng che giấu những giọt nước mắt. Có mưa, người ta mới có lý do để mình thỏa sức buồn.

Như ngay lúc này đây, khi bản thân đang mắc kẹt giữa những nỗi buồn, em có biết, mình ở đâu giữa những phần tư?

Nguồn: Kenh14
Xem thêm: 
Định mệnh đưa anh đến
Khi người lớn cô đơn
Yêu không hối tiếc